Lưng là con người
Lưng đồng nghĩa với cột sống là bộ phận quan trọng bậc nhất của cơ thể con người. Cái lưng nói chung và cột sống nói riêng được coi là đối tượng nghiên cứu của các nhà y học xưa nay.
Trong lịch sử y học thuật ngữ cột sống học (Osteopathys) xuất hiện từ năm 1870. Tiến sĩ Adrew Taylor Still (Mỹ) biết rõ tầm quan trọng của x ương sống, ông đã tìm ra ph ương pháp chẩn đo án và điều trị bằng nắn bóp, bấm hu yệt và massage. Ðề tài của ông tập trung vào các dây chằng cột sống, các dây thần kinh dưới tủy sống. Ngày nay ở Mỹ có một trường đào tạo các bác sĩ nắn và chỉnh cột sống đ ể chữa bệnh (Chiropractic). Tại Anh "Cột sống học" đã vượt ra ngoài khuôn khổ của "phương pháp phụ" và được Hoàng Gia Anh chấp thu ận (Osteopath y Getsro yal OK, "Bella"). Tháng 10/1991 tại Pháp đã mở hội nghị quốc tế về Lưng, hội nghị tập trung vào "cột sống học", tầm quan trọng của cột sống với cơ thể-sự tác độn g x ấu tới cột sống, bệnh cột sống và cách chữa.
Về y học: các nhà "cột sống học" đã tập trung vào phần cấu trúc cơ thể xương và cơ cùng một số vấn đề liên quan tới phần cấu trúc ấy.
Về châm cứu: phần Lưng (trong Thể Châm) có Ðốc Mạch khởi đầu từ chốt xương cột sống cụt chỗ Hội Ấm ở phía sau hu yệt Trường Cường theo xương sống đi lên đến huyệt Phong Phủ ở giữa chỗ lõm xương sau gáy rồi đi vào trong óc lại đi lên đỉnh đầu theo trán x uống sống mũi huyệt Ngân Giao (hợp thành Nhâm Mạch và kinh Túc Dương Minh-hai bên cột sống còn có Kinh Túc Thái Dương Bàng Quang hay còn gọi là Kinh Bàng Quang). Khi Ðốc Mạch phát bệnh thì chủ yếu xương sống cứng đờ uốn ván.
Rõ ràng là các nhà "cột sống học" Tây y chỉ giới hạn vào cấu trúc cơ thể học thuần túy và y học phân tích khi nghiên cứu về sống lưng con người. Còn các nhà Châm Cứu cũn g chưa vượt ra khỏi hệ Kinh Lạc của Ðông Y Châm Cứu. Vì vậy khi Lưng bị b ệnh hoặc bị chấn thương, các nhà y học Tây y và Ðông y đã tìm giải pháp điều trị không ngoài phạm vi cột sống và Kinh Mạch.
Bài này chúng tôi đề cập Lưng là con người theo thuyết Phản Chiếu mở rộng của phương pháp Diện Chẩn-Ðiều Khiển Liệu Pháp. Viết tắt là Diện Chẩn của nhà nghiên cứu y học dân tộc Bùi Quốc Châu để giải mã những điều y học chưa đề cập tới. Theo thuyết Phản Chiếu mở rộng của Diện Chẩn thì con người là một tổng thể trong đó từng bộ phận như Mặt, Ðầu, Bàn Tay, Bàn Chân, Loa tai, Lưng...ph ản chiếu cái tổng thể là Con Người, đồng thời tổng thể con người ấy ũng phản chiếu từng bộ phận của cơ thể-phản chiếu Tâm Sinh Lý, Bệnh Lý, Tình Cảm, Tính Cách của con người qua nhiều đồ hình và Sinh Huyệt kh ác nhau . Ca dao Việt Nam có câu:
"Những cô thắt đáy lưng ong
Vừa khéo chiều chồng lại khéo nuôi con" hay
"Giơ lưng chịu đòn" hoặc
"Chìa lưng cho người ta đấm"
Người Pháp cũng nói: "Avoir bon dos" (chỉ cái lưng tốt)
Lưng với cái nhìn tinh tế trong ca dao, sự phát họa trong ngôn ngữ và nét bao quát của thuyết Phản Chiếu mở rộng phần nào cho ta thấy hình dạng, vẻ đẹp, tâm sinh lý, b ệnh lý, tình cảm, tính cách, sức chịu đựng và vai trò cột trụ của sự sống con người. Nhìn từ góc độ này rõ ràng Lưng mang nhiều ý n ghĩa nhân văn, "y học văn hóa", "y học tự nhiên" hơn cách nhìn thông thường. Chỉ bằng hai đồ hình: “đồ hình phản chiếu ngoại vi cơ thể trên lưng” và “đồ hình phản chiếu nội tạng cơ thể trên lưng” trong số hơn 20 đồ hình phản chiếu trên lưng ta có thể nhận biết khá đầy đủ những điều vừa trình bày trên.
Ðồ hình phản chiếu ngoại vi cơ thể trên lưng: có 2 hình người chồng lên nhau, người Nam tượng trưng cho Dương, người Nữ tượng trưng cho Ấm. Cơ thể con người là sự hòa hợp Ấm Dương nằm gọn trên lưng t ừ huyệt Ðại Trùy giữa đốt xương sống số (C7) và đốt sống Lưng (D1) đến huyệt Trường Cường khoảng giữa đốt sống cùng và hậu môn. Trên đó cấu trúc toàn bộ cơ thể và cấu trú c này được định vị một cách hết sức chính xác từ "lục phủ", "ngũ tạn g" đến các bộ phận ngoại vi cơ thể như: đầu, mình, chân, tay, mắt, mũi…Chính xác đến mức khi cơ thể bị một chứng bệnh nào đó như: bàn tay bị tê, các ngón tay co quắp không ruỗi ra được, ta có thể lấy dầu cù là xoa vào vùng A1 và A2 (bàn tay trên lưng), rồi dùng điếu ngải cứu hơ nóng các điểm tương ứng với các ngón tay, mỗi điểm khoảng một phút tức thì bàn tay sẽ hết tê, các ngón tay co duỗi bình thường (trường hợp này theo nguyên lý Ðồng Ứng), thì bàn tay trên cơ thể đã "đồng" và "ứng" với bàn tay trên đồ hình phản chiếu ngoại vi cơ thể trên lưng.
Trường hợp đau mắt đỏ ta có thể xoa dầu và dùng cây dò day ấn Sinh huyệt ở vùng B1 (sau bả vai) hoặc vùng B2 (điểm tiếp giáp giữa cổ và lưng). Hai vùng B1 và B2 là mắt của cơ thể được phản chiếu lên lưng qua 2 đồ hình người Nam và người Nữ. Day ấn vài phút mắt sẽ hết đỏ.
Trường hợp bị thần kinh tọa, ta có thể dùng cây lăn, lăn vùng (C) rồi dùng điếu ngải cứu hơ nóng (n ếu vùng này lạnh), hoặc dùng cục nước đá chườm lạn h (nếu vùng này nóng), ta sẽ có điểm hút nóng hoặc lạnh buốt. Ðiểm hút nóng hoặc lạnh buốt (Sinh huyệt) này cũng là điểm để chữa nơi đang nhói đau dưới (mông).
Nếu bị yếu phổi hoặc tim, ta chỉ cần xoa dầu vào vùng số 5 (phổi) và số 4 (tim) rồi dùng cây lăn, lăn vài phút ở đó. Sau đó lấy điếu ngải cứu hơ nóng khoảng 1 phút người sẽ tỉnh táo, đầu bớt nặng. Ðó là ta đã tác độn g vào vùng phản chiếu Phổi và Tim trên lưng. Khi tác động cơ thể nhậy cảm sẽ tự điều chỉnh cho phổi và tim dần dần trở lại hoạt động bình thường.
Bốn trường hợp tê tay, đau mắt, thần kinh tọa, yếu phổi và tim được dẫn ra làm thí dụ cho ta thấy b ên nào đau nhiều thì day ấn, hơ nóng (hơ cách mặt da khoảng 1cm) bên đó nhiều hơn, thậm chí day ấn, hơ nóng bên không đau để chữa bên đau, hơ điểm bên trên (không đau) chữa điểm bên dưới (đau) hoặc hơ nóng, day ấn điểm bên ngoài để chữa "lục phủ", "ngũ tạn g" bên trong. Ðó là ta đã áp dụng lý thuyết Ðồng Ứn g, Ðối Xứng, Trái-Phải, Trong-Ngoài, Trước-Sau...trong phép biến dịch của Diện Chẩn vào cơ thể con n gười để chữa bệnh trong phạm vi lưng. Tuy nhiên những trường hợp trên ta có thể làm nhiều lần trong ngày (sáng-trưa-tối) để cho chu k ỳ đ au không lập lại v à làm nhiều ngày tùy theo bệnh nặng hay nhẹ, lâu năm hay mới mắc phải.
Có người hỏi tất cả các bệnh trong cơ thể con người có chữa trên lưng được không? Câu hỏi thật thú vị,chúng tôi xin trả lời như sau:
Lưng phản chiếu tổng thể con người cũng phải được hiểu theo thuyết Phản Chiếu-nghĩa là các đồ hình phản chiếu trên lưng bao giờ cũng tương ứng với các đồ hình phản chiếu trên Mặt-Ðầu-Bàn Tay-Bàn Chân-Loa Tai...của Diện Chẩn. Mỗi khi cơ thể bị một chứng bệnh nào đó (thời gian và không gian) chứng bệnh đó ứng với đồ hình phản chiếu nào trên cơ thể con người (có ứng mới có hiện) thì lúc đó chữa theo đồ hình ứng với nó là tốt nhất. Ðiều này lý giải được trường hợp cùng bị tê liệt bàn tay, co quắp các ngón tay ở người này chữa theo đồ hình phản chiếu Lưng, ở người khác có thể chữa theo đ ồ hình Mặt, hoặc ở người thứ ba lại chữa theo đồ hình phản chiếu Bàn chân hay Loa tai…Bốn trường hợp nêu trên nếu cần còn phải kết hợp với ăn uống khoa học, luyện khí công hoặc phối hợp với các đồ hình phản chiếu khác mới mong có kết quả cao. Vì con người là một sinh vật ở thể động, luôn luôn biến dịch như thiên nhiên và tạo vật, cho nên chỉ có một hệ phản chiếu duy nhất và cố định là không đúng.
Toàn bộ phương pháp điều trị bệnh theo hệ phản chiếu trên Lưng đều không có sự can thiệp của thuốc men và cũng không phải dùng đến kim châm. Lưng phản chiếu toàn bộ cơ thể con người, chúng ta có thể xử dụng các dụng cụ y khoa như cây lăn, cây cào, búa gõ (thất tinh châm), cây dò huyệt (là y cụ chữa bệnh của phưong pháp Diện Chẩn) cùng điếu ngải cứu, dầu cù là, cao Salonpas, cục nước đá…để xoa, chà, dán, hơ nóng, chườm lạnh…trên lưng vừa tiện lợi và làm hưng phấn các bộ phận củ a cơ thể giúp ta phòng và trị những bệnh thôn g thường một cách hiệu quả. Chính vì vậy ta cần phải bảo vệ LƯNG vì "Lưng là Con Người".
Tác giả: Lương Y Hoàng Chu© 12/2013 - www.dienchanviet.com