In bài này

Thời Diện Chẩn -07- Chữa bệnh bại não, liệt tứ chi

Nguyễn Đăng Kỳ

Trước hết xin cám ơn quý vị đồng môn Diện chẩn đã đọc bài viết “Suy ngẫm về Diện chẩn và 10 năm rào cản” của tôi. Nhiều vị điện thoại về đặt ra cho tôi nhiều câu hỏi:  
1. Chữa cận thị như thế nào?  
2. Chữa tâm thần phân liệt như thế nào?
3. Chữa bại não liệt tứ chi như thế nào?

 4. Kinh nghiệm học Diện chẩn như thế nào cho tốt?  
5. Có mở lớp dạy Diện chẩn không?
-         Câu hỏi 1: Tôi đã trả lời trong bài: “Chữa cận thị bằng Diện chẩn” ký tên ngày 20.6.2012
-         Câu hỏi 2: Đã trả lời trong bài: “Chữa tâm thần phân liệt bằng Diện chẩn” ký tên ngày 20.11.2012
-         Bài viết hôm nay tôi trả lời những câu hỏi còn lại như sau:

A-   DIỆN CHẨN CHỮA BẠI NÃO LIỆT TỨ CHI

Hơn 10 năm qua tôi đã chữa bại não cho hàng trăm người bằng diện chẩn. Xa nhất ở Bạc Liêu, Cần Thơ, Kiên Giang. Gần nhất ở ngay làng tôi như: (Ông Nguyễn Tiến Quỳnh, ông Ban Bún, ông Duyên Mùi, chị Đượm, anh Vỹ, vợ chồng anh chị Nhung Biên). Hầu hết là liệt nửa người, còn gọi là bán thân bất toại  chỉ có 3 người thuộc dạng đặc biệt khó khăn đó là:

  1. Ông Qũy bố chồng thạc sỹ Đào Thị Lan trưởng khoa sản bệnh viện I huyện Hưng Hà, Thái Bình. Ông Quỹ bị bại liệt cả 2 chân và tay trái, lại cấm khẩu.
  2. Cháu Vũ Ngọc Linh  8 tuổi ở Thị trấn Yên Lão, Hoàng Tây, Kim Bảng, Hà Nam. Cháu Linh liệt cả tứ chi ở dạng co cứng.
  3.  Nguyễn Đăng Vĩ ở thôn Lương Cụ Nam xã Quỳnh Hồng, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình bị bại não liệt tứ chi ở dạng co cứng lại cấm khẩu, sau đó diễn biến rất phức tạp. Nói chuyện chữa bệnh cho anh Vỹ tôi tin sẽ cung cấp cho quý vị đồng môn Diện chẩn nhiều thông tin cần thiết.
  4. Anh Nguyễn Đăng Vĩ ở thôn Lương Cụ Nam xã Quỳnh Hồng, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình bị bại não liệt tứ chi. Bệnh viện trả về, gia đình chuẩn bị tư thế làm đám tang. Anh em, chòm xóm đến thăm ai cũng cho tiền với ý thức nghĩa tử là nghĩa tận. Thế nhưng anh Vĩ không chết, vợ anh cùng một người hàng xóm tốt bụng giúp xốc nách anh đưa sang nhà tôi (cách nhà tôi khoảng 100m) Quan sát thể tạng anh Vỹ tôi thấy: Da không vàng, mắt không vàng có thể loại trừ bệnh gan. Tôi biết hàng ngày anh Vỹ hay uống rượu có những lúc uống rượu thay nước nên tôi dùng phương pháp giải độc tố do rượu đang tích tụ trong cơ thể và tăng sức đề kháng , tôi dùng phác đồ Tiêu viêm giải độc sau:

Anh Nguyễn Đăng Vỹ - được Diện Chẩn chữa khỏi bệnh

 103; 26; 61; 3; 37; 50; 41; 437; 38; 104; 156; 235; 87; 173 (143) (Phác đồ của lương y Tạ Minh)

Sau 4 lần sử dụng phác đồ tiêu viêm giải độc tôi thấy sắc mặt Vỹ hồng hào lên, da ấm nóng hơn sau đó tôi mới chữa bại liệt cho Vỹ. Xác định bại liệt tứ chi do tai biến mạch máu não tôi đã làm như sau:

Chống bầm máu và sưng: (Đã tai biến mạch máu não phải có máu tụ, máu bầm trong não gay nghẽn nghẹt gay chèn ép ) tôi bấm 3 vòng phác đồ sau: 156+; 7+; 50;  61+; 290+; 16+; 37; 41.

Chống nhũn não: 34; 290; 100; 156; 37; 41.

Chống co cơ: Vì bị bại liệt co cứng nên tôi phải chống co cơ; 19; 61; 16; 63; 87; 156; 3; 69; 127; 290; 210; 560; 53; 38; 74; 64; 120; 121; 39; 477.

Phác đồ chống co cơ rất hay. Trước đây nhờ phác đồ này tôi đã chữa khỏi bệnh bại não dạng co  cứng cho bé Ngọc Linh. Nay với Vỹ tôi rất tự tin. Thao tác 1 lần xong, tôi kéo tay Vỹ thử thấy cơ bắp Vỹ dãn ra dễ hơn. Đến lần thứ 8 cơ bắp Vỹ mềm hẳn. Đến lần thứ 10 tôi không phải kéo, Vỹ tự duỗi thẳng cả 2 chân, 2 tay. Sau đó tôi dùng cầu gai đôi nhỏ matsa theo đồ hình phản chiếu ngoại vi cơ thể trên vỏ não, cào đầu bằng cào to theo đồ hình ngoại vi trắc diện. Vỹ liệt tứ chi nên cào cả 2 phía, trái trước, phải sau. Matsa lưng và tay, chân bằng cầu gai đôi lớn. Vỹ về nhà nghỉ trưa. 13h30 Vỹ sang chỉ bám vào vai vợ là đi được. Chị Nháng đi sau hộ tống đề phòng sự cố xấu. Hai ngày tiếp theo tôi vẫn củng cố kết quả đạt được bằng thủ pháp trên. Rất vui Vỹ họat động chân tay bình thường, tự đi về vợ không phải dìu dắt. Thế nhưng Vỹ mất hết trí nhớ. Ra khỏi cổng là Vỹ cứ dông thẳng ra đường lớn, chẳng biết lối đi, lối về, chẳng biết ai, chẳng biết nhà nào, cũng chẳng biết nhà mình nữa.

Khôi phục trí nhớ cho Vỹ tôi làm như sau:

Bấm các sinh huyệt: 124; 34; 103; 106.

Dùng búa gôm đầu cao su gõ 103; 300+

Dùng con lăn đồng lăn đồ hình âm dương trên trán, sau đó lăn tiếp đồ hình trắc diện (phần đầu ở đuôi lông mày). kết quả trí nhớ của Vỹ phục hồi nhanh. Nhưng Vỹ vẫn cấm khẩu . mở miệng cho Vỹ thật khó tôi đã làm như sau:

Day ấn 103; 106; 8; 20; 12; 14; 275; 274; 277; 64; 19; 61; 204; 173.

Dùng búa gôm đầu cao su gõ tứ giác 14; 275; 274; 277. cả hai bên trái trước, phải sau, làm nhiều lần không hiệu quả, tôi dùng thêm thủ pháp “mồi” tôi nói: “Vỹ ơi hôm nào bác cưới vợ hai Vỹ sang làm thịt lợn cho bác nhé” Vỹ nhìn tôi bằng cặp mắt vô hồn. Lúc đó một cô giáo trẻ lại rất xinh đã từng đưa người nhà đến chữa bệnh trầm cảm biết rõ thủ pháp “mồi” của tôi cô hưởng ứng giúp đỡ , cô chỉ ngón tay vào ngực và nói: “Vỹ ơi hôm nào ông cưới bà Vỹ có sang thịt lợn cho bà không?”. Hình ảnh cô gái trẻ, đẹp với ông già tuổi quá 70 khập khễnh, qúa tức cười Vỹ mấp máy môi một lúc rồi bật ra tiếng “có”. Những người bệnh ở nhà tôi lúc đó vỗ tay hoan hô. Cô giáo lập lại động tác và lời nói trên lần nữa, Vỹ lại mấp máy môi lần nữa rồi bật ra hai tiếng “có làm”. Thế là Vỹ được khai khẩu.

 Vui đấy mà cũng buồn đấy, Vỹ nói được rồi thì Vỹ chửi. Vỹ chửi cả làng Quỳnh Mỹ , cái làng đã sinh ra vợ Vỹ. Nhà có bể nước mưa đẻ nấu ăn Vỹ vặn vòi xả, đem xoong nồi đen nhẻm ra đánh bóng. Vợ Vỹ tiếc nước mưa không cho xả Vỹ vác gạch choảng, bàn học của con Vỹ đập, Vỹ tụt quần, hai tay cầm chiếu che ... Ông Nguyễn Đăng Trà là chú  thấy thế quát lên “Vỹ bỏ chiếu xuống, mặc quần áo vào” Vỹ sợ bỏ chiếu, mặc quần nhưng ông Trà về nhà rồi thì Vỹ lại tụt quần căng chiếu. Vợ Vỹ khoá cổng nhốt Vỹ trong sân chạy sang nhà tôi hổn hển: “Bác ơi anh Vỹ nhà cháu… Nghe vợ Vỹ kể xong tôi bảo “Cứ nhẹ nhàng dụ Vỹ sang đây”, những triệu chứng nói trên cho tôi kết luận Vỹ bị tâm thần dạng cuồng.

Phác đồ chữa tâm thần cho Vỹ giống như đã chữa cho chị Hiền ở Hà Nội, trong bài viết “Chữa bệnh tâm thần phân liệt bằng Diện chẩn” xin không nêu lại.

Trường hợp của Vỹ tôi cho rằng độc tố do rượu tích tụ trong cơ thể chưa được giải toả triệt để. Vỹ bị tai biến mạch máu não, sức khoẻ suy giảm cơ hội cho bệnh tâm thần bùng phát. Bởi vậy trước khi chữa tâm thần cho Vỹ tôi phải bấm lại phác đồ tiêu viêm giải độc thêm nhiều lần nữa. Khi tâm và thân Vỹ trở lại bình thường, tôi bấm thêm bộ bổ âm huyết để nâng sức khoẻ cho Vỹ. Hơn ba năm đã qua tôi im lặng theo dõi. Hàng ngày Vỹ mình trần quần cụt đầu đội nón tàng tàng, vai vác cuốc đi qua cổng nhà tôi ra đồng làm việc, Vỹ thôi không uống rượu nữa. Bà con chòm xóm nhiều người nói không có ông Kỳ thì thân xác Vỹ đã thối rữa từ lâu. Tôi không nói thế cải chính lại: “không có Diện chẩn liệu pháp Bùi Quốc Châu thì tôi không cứu nổi Vỹ”. 

B-   Trả lời về những câu hỏi còn lại về Diện chẩn:

 1-     Kinh nghiệm học Diện chẩn:

 Đây là vấn đề khó. Những Lương y Diện chẩn tài danh như cụ Trần Dũng Thắng , ông Hoàng Chu, ông Tạ Minh, ông Trần Cẩm, ông Phan Xuân Quyên... Những bậc thầy tôi vô cùng kính trọng chưa lên tiếng. Tôi mới tập tẹ vào nghề, mới làm được vài việc nho nhỏ đâu giám phạm thượng.

 2-    Tôi có mở lớp dạy Diện chẩn không?

 Tôi chưa dám mở lớp dạy Diện chẩn bởi lẽ: Tôi tự nghĩ: Phải làm Diện chẩn cho thật giỏi thì mới dạy cho người khác được. Nếu vừa học xong đã vội dạy cho người khác thì chẳng ra làm sao, phát thanh lại bài giảng của thầy thì tẻ nhạt lắm. Chỉ khi nào hiểu sâu sắc bài giảng của thầy, qua thực tế kiểm chứng thì mới thấy hết cái hay, biến trí tuệ của thầy thành tài sản của ta, lúc đó bài giảng mới có hồn, mới có thần sắc người học mới thấm nhuần, mới thực hành tốt được.

 Do áp lực công việc người bệnh quá đông tôi buộc phải dạy cho một số người. Điều đáng mừng là tôi dạy ai người đó đều làm được việc, cũng coi như sự thử nghiệm của tôi có hiệu quả.

 -Cháu Nguyễn Thị Phượng xã Quỳnh Hồng được tôi dạy nghề, học xong cháu vào Buôn Ma Thuột lập nghiệp, mạnh dạn đem hiểu biết về Diện chẩn phục vụ nhân dân. Thế mạnh của Phượng là chữa Viêm xoang, cháu làm rất tốt được chính quyền địa phương ủng hộ và tạo mọi điều kiện thuận lợi cho cháu, nhân dân tin yêu, cháu lao động miệt mài chăm chỉ lại thiện tâm nên sớm thành danh “thày Diện chẩn”.

 -Cháu Phạm Thị Huyền đã làm Diện chẩn với tôi được 5 năm, đến nay chuyên môn của cháu rất vững vàng, cháu luôn được người bệnh tin yêu quý mến và đặt niền tin cao. Nhiều bệnh nhân yêu quý và biết ơn cháu đã làm những vần thơ tặng cháu như:

 Cụ Nguyễn Lương Hoàng ở Thanh Miện Hải Dương viết: 

Tuổi thơ mà đã làm thầy
Cháu cũng Diện chẩn hàng ngày giúp ông
Nhân dân chờ đợi ước mong
Mai sau cháu cũng thay ông giúp đời
Cũng giàu nhân ái … Huyền ơi.

Cô giáo Ánh Duyên ở Hạ Long Quảng Ninh chứng kiến cháu giúp tôi chữa bệnh bại liệt cho cô Đượm, chú Vỹ… đã viết những vần thơ thật xúc động:

Con ong làm mật yêu hoa
Cháu Huyền yêu lắm mái nhà của ông
Hàng ngày người chữa bệnh đông
Cháu  ngoan thấm cả lời ông dặn dò
Thì thầm lời nhỏ tiếng to
Ông khuyên cháu gắng rèn cho nên người
Chữ tâm cháu đã vâng lời
Sáng chiều Diện chẩn giúp đời như ông
Tuổi xuân, họ mải lông bông
Cháu Huyền cần mẫn như ong kiếm mồi
Bốn giờ cháu đã dậy rồi
Mười hai giờ kém mồ hôi thấm gì
Trưa chiều cơm nguội xá chi
Yêu bầy em nhỏ cháu thì quên ngơi
Mắt nhìn đăm đắm khôn nguôi
Bàn tay xinh xắn nụ cười dáng duyên
Diện chẩn liệu pháp thần tiên
Chữa bao người bệnh khắp miền quê xa
Thơm mùi từ đất quê ta
Tiếng lành đồn khắp mọi nhà biết tên
Tuổi trẻ cháu sáng tạo nhanh
Thông minh sẵn có xứng danh cháu Huyền
Ta thầm ước trời trao duyên
Cháu về thành phố ở liền Hạ Long.

Cụ Bùi Thị Lới 80 tuổi ở Ninh Giang Hải Dương bị bệnh Zôna thần kinh rất nặng  đã hai năm, đau như “chó cắn, như gà mổ”, đã phải:

 “Hai năm đằng đẵng vừa qua
Bệnh tôi đau đớn xót xa trong lòng
Thuốc tây tiêm uống chẳng xong
Chuyển sang thuốc bắc uống ròng trăm thang”.
 Vậy mà:
 “Ngày đêm đau đớn miên man” đành sang Thái Bình tìm đến với Diện chẩn. Cháu Huyền chữa cho cụ khỏi bệnh. Cụ tặng cháu bài thơ với lời khuyên thật thấm thía như sau:
Ngày tháng thoi đưa chớ bỏ qua
Xuân xanh chớp mắt đã  nên già
Tuổi thơ đương độ nên siêng học
Vinh hiển rồi đây ắt nở hoa
Lời bà thảo bút nôm na
Mong cháu ghi nhớ lời bà cháu ngoan.
Diện chẩn liệu pháp ông ban
Là cho cháu cả nghìn vàng mai sau
Dốc lòng ghi nhớ mọi điều
Tài sản quý cháu mang theo suốt đời
Nhớ lời bà nhé!  Huyền ơi!.
Cháu Huyền làm được những việc như thế, dân chúng yêu mến quý trọng là lẽ đương nhiên. Ông Vũ Minh Khính ở Đông Hưng Thái Bình viết:
Chỉ cây dò nhỏ này thôi
Đôi bàn tay nhỏ với lời  của ông
Cháu Huyền Diện chẩn thành công
Bệnh nhân mừng lúc vắng ông có THẦY
Thưa quý vị đồng môn Diện chẩn, nếu được phép của GSTSKH bùi Quốc Châu tôi giám mở lớp dạy Diện chẩn và tin rằng tôi dạy cũng không đến nỗi tồi. hiện tại tôi chưa giám, tại sao? Xin thưa, tôi  tự biết tôi là ai, một thường dân. Đã là thường dân, quý vị biết rồi đấy, nhà thơ Nguyễn Long từng viết:
“… Quanh năm chân đất đầu trần
Tác tao sau những vũ vần bão giông
Khi là cây mác cây chông
Khi thành biển cả, khi không là gì …” 

Đã không là gì, lại không có bằng cấp ngành y, giám liều mạng chữa bệnh, không dùng thuốc , táo tợn quá rồi, bị kiện cáo suốt 10 năm , người ta tìm mọi cách thoá mạ, tìm mọi cách xúc phạm, tìm mọi cách bóp chết. Tôi chẳng được ai che chắn, chẳng được ai bảo vệ. Tự tôi phải gồng mình lên, đơn thân độc mã chống chọi vật lộn , tự bảo vệ mình, dốc tâm, dốc sức tu dưỡng , phấn đấu lao động đạt thành quả , tự khẳng định mình. Nếu bây giờ mở lớp dạy nữa thì điều gì sẽ sảy ra? Chưa đến lúc, còn phải rèn luyện, còn phải tu dưỡng , còn phải phấn đấu rồi điều gì đến sẽ đến. Là anh bộ đội Cụ Hồ đã nghỉ hưu tôi vẫn nuôi trong mình ý chí: Đã chiến đấu phải chiến thắng, nhất định thắng , đó là lương tri, là phẩm giá , là mệnh lệnh từ khối óc và trái tim mình. Kính mong quý vị thành tâm giúp đỡ./. 

Quỳnh Hồng ngày 03-02-2013 

Nguyễn Đăng Kỳ

 © 10/2013 - www.dienchanviet.com

Phụ trang 4:

Tự hào thay một làng quê
Kính tặng bà con thôn Quỳnh Lương và thầy Nguyễn Đăng Kỳ
Năm xưa là lính cụ Hồ
Góp xương máu nhuộm thắm cờ Việt Nam
Coi thường sinh tử nguy nan
Quyết đi, quyết đến, vinh quang trở về.
Vẻ vang thay một làng quê
Sinh ra thầy, một lương y giúp đời
Mười năm ngàn vạn con người
Thoát nguy, khỏi bệnh, sống đời an vui.
Vui sao, vui đến nghẹn lời
Nghĩa nhân, nhân nghĩa trọn đời khắc ghi.
Tự hào thay một làng quê
Sinh thầy, sinh một lương y tuyệt vời.

Nguyễn Đức Hoà  - 01688.264.851 
Thôn Đào Hạ - Nghĩa Thắng nghĩa Hưng Nam Định
 © 10/2013 - www.dienchanviet.com
Bài tiếp theo: Bụt chùa nhà