Nước chanh có hại không?
Trong bài Thất Dung Tối Độc (TDTĐ), tôi đã nói về tai hại của việc lạm dụng nước dừa. Để tiếp tục bài TDTĐ, bài này tôi đề cập đến tai hại của việc lạm dụng Nước Chanh, loại nước của một thứ quả mà Tây y rất quý.
Vì quả này chứa nhiều sinh tố C (40mg%) và một số sinh tố khác (PP,B2,B1), Caroten. Mà Vitamin C đối với Tây y lại có giá trị rất lớn (như: làm bền thành mạch máu, làm ấm người, chống hoại huyết, chống xơ vữa động mạch, tăng cường sức đề kháng, tính miễn dịch của cơ thể….).
Chính vì thế mà Tây y đề cao các loại quả như Chanh, Cam hay trái Kiwi (Loại quả này có vỏ màu xanh, có lông tơ, vị chua, có dáng tượng tự như trái cóc của ta, nhưng không có hột to và cứng như trái cóc, chứa nhiều sinh tố C. Rất phổ biến ở châu Âu nhất là Pháp, Việt Nam ta không có). Do đó các sách Tây y hay các Bác sỹ thừơng xuyên khuyên bệnh nhân ăn Chanh, Cam coi như là một loại thuốc bổ tự nhiên và vô hại.
Chính vì quan điểm gần như thống nhất của các Bác sỹ, Dược sĩ rất nhiều bệnh nhân, nhất là bệnh nhân mạn tính thường gọi là các bệnh kinh niên (Chronicle diseaes). Các bệnh suy nhược cơ thể hay mệtmỏi trong người,…đều được Bác sĩ khuyên ăn Chanh, Cam hay uống Vitamin C thường xuyên. Gần đây nhất ở MỸ, các Bác sĩ còn tuyên bố mỗi ngày uống đều đặn Vitamin C và Vitamin E thì sẽ chống được bệnh về tim mạch và tình trạng lão hóa vì hai loại sinh tố trên làm mềm dẻo thành mạch, chống tình trạng mệt mỏi và suy nhược, tăng sức đề kháng cơ thể. Thật ra, vấn đề tuyên truyền, quảng cáo, cá ngợi những tác dụng kỳ diệu của Vitamin C đã bắt đầu từ lâu trong Tây Y. Từ việc các thủy thủ trên tàu sau một thời gian lênh đênh quá lâu trên biển cả, không được ăn các chất rau quả xanh tươi, tất nhiên trong đó có quả chanh, đã bị rụng răng hay chảy máu chân răng. Thế mà chỉ sau khi dùng Chanh, họ đã khỏi bệnh một cách nhanh chóng. Từ đó, giới Tây Y rất chú ý đến quả Chanh cũng như nhiều thứ sinh tố khác mà họ cho là có vai trò rất lớn đối với sức khỏe và con người. Và trong các loại sinh tố thì có lẽ sinh tố C được họ quan tâm nhiều nhất và đánh giá cao nhất. Cho nên đối với rất nhiều loại bệnh họ đều cho bệnh nhân kèm sinh tố C, coi như đó là một liệu pháp có giá trị cao. Sinh tố C có một vai trò và giá trị cao đến nỗi một Bác sĩ Hoa Kỳ (Ông Pauling) đã đều tự một thời gian dài nghiên cứu về tác dụng trên lâm sàng của nó qua mười ngàn ca (với thí nghiệm “mù đôi” double blind) và sau đó đã đạt giải Nobel về hóa học với công trình này. Qua công trình nghiên cứu này, ông đề xuất một phương án ngừa và chống cảm cúm bằng cách mỗi ngày uống 500mg Vitamin C (uống liên tục hàng ngày!)Việc này phải chăng có dính líu gì tới vấn đề thương mại về thuốc ở Hoa Kỳ?
Sau công trình nghiên cứu công phu này và nhât là sau khi ông Pauling đoạt giải Nobel về hóa học , gái trị của Vitamin C càng được khẳng định và nâng cao đến nỗi không những người ta yên chí dùng nó mà còn được khuyến khích dùng nó! (Bên Tây y người ta quý Vitamin C như bên Đông Y quý sâm nhung nhưng có lẽ còn phổ biến hơn vì rẻ tiền mà dễ sử dụng trong nhiều trường hợp, khác với sâm nhung không phải trường hợp nào cũng dùng được).
Bệnh nhân ở nước ta lâu nay có thói quen hay uống nước chanh, nước cam tươi là vì thế (nhất là ở xứ ta, Cam và Chanh có rất nhiều và rẻ). Ở Âu Mỹ người dân còn dùng nhiều hơn! Nhưng họ quên một điều rất quan trọng là Vitamin C không phải là nước Chanh hay Cam, sinh tố C chỉ là một thành phần còn lại là các thành phần khác. Ch1inh hợp chất này (trong đ1o có sinh tố C) ở trong quả cam hay chanh mang tính lạnh (ÂM) , nhất là khi nó được uống vào cơ thể từng người thì lại sinh ra những phản ứng sinh lý, hóa học khác nhau. Vì sự coi Chanh, Cam như Vitamin C nên các Bác sĩ, Dược sĩ khuyên bệnh nhân thay vì dùng Vitamin C thì dùng Chanh, Cam tửong như thế thì tốt hơn (vì ở dạng tự nhiên) nhưng hóa ra lại làm hại họ! (Vì sự thực hai thứ này không phải là một).
Chính vì thế quan điểm sai lầm này của Tây y mà nhiều bệnh tật đã nảy sinh do sự lạm dụng Cam, Chanh và Vitamin C của nhiều người!.
Tôi nói điều này với tất cả sự trân trọng và trách nhiệm, sau khi đã theo dõi trên mười năm trên lâm sàng. Phải nói là nhóm DIỆN CHẨN đã cùng tôi, qua thời gian chữa bệnh cho hàng trăm ngàn bệnh nhân tại Trung tâm chữa bệnh từ thiện VIỆT Y ĐẠO (tức là Trung Tâm Diện Chẩn- Điều Khiển Liệu Pháp – BÙI QUỐC CHÂU) trong 11 năm qua, đều khẳng định tai hại vô cùng to lớn của sự làm dụng (hay dùng thường xuyên một thời gian lâu dài) nước Cam, Chanh hay Vitamin E, C trên nhiều bệnh nhân. Có thể nói các bệnh như sau: viêm xoang, viêm mũi dị ứng, thấp khớp, nhức đầu kinh niên, viêm tai giữa, dễ cảm cúm, hay lạnh người, mỏi cố gáy vai, loãng máu, suy nhược cơ thể, suy nhược thần kinh, đau bao tử, lạnh bụng kể cả u bướu hay ung thư đều do hậu quả trầm trọng của sự lạm dụng nói trên xuất phát từ quan điểm quá ca ngợi, sùng bái Vitamin C của Tây y.
Quan điểm này của chúng tôi chắc chăn sẽ làm cho nhiều người không hiểu, không tin, thậm chí còn phản đối nữa, nhưng thực tế thì cácbệnh nhân đã đến với Trung Tâm Việt Y Đạo của chúng tôi trong 11 năm qua đều chứng minh những điều nhận xét và khuyên răn của chúng tôi về sự lạm dụng Chanh, Cam là đúng! Và họ đã giảm bệnh rất nhanh theo lời khuyên hạn chế tối đa việc dùng nước Cam, Chanh (vì trước đây họ đã bị bệnh do lạm dụng hai loại nước quả trên, là một lọai trái cây mà họ nghĩ có nhiều sinh tố C, mà theo Tây y như thế là có lợi cho sức khỏe và bệnh tật của họ.Cho nên nhiều người hễ thấy mệt hay khát nước là uống nước Cam, Chanh hoặc nước Dừa.Thậm chí có nhiều người ngày nào cũng uống một trong những thứ trên.Không dè,càng uống họ càng bị bệnh kéo dài, thậm chí còn nặng thêm! (cũng cần lưu ý một tâm lý rất thông thường là dân Việt Nam ta thường dùng thuốc tây là nóng,nhất là khi họ phải dùng nhiều thuốc trụ sinh,do đó họ nghĩ là cần phải uống nhiều Cam hay Chanh để cho mát, mà lại bổ dưỡng nữa. Đó là họ căn cứ theo quan điểm của Tây Y mà tôi vừa trình bầy).Họ hoang mang, không hiểu tại sao,rồi khi đã không còn hy vọng gì ở Tây y, họ mới quay sang Đông y hoặc phương pháp thuần túy Việt Nam như phương pháp DIỆN CHẨN của chúng tôi. Tại DIỆN CHẨN họ mới vỡ lẽ tại sao mà bệnh viêm xoang,viêm mũi dị ứng, đau thần kinh tọa,thấp khớp…cứ kéo dài mà không khỏi dù đã chữa theo Đông Y và Tây Y đã lâu.Đầu tiên ai nghe chúng tôi nói đều ngạc nhiên và thậm chí còn phản đối,nhưng sau khi nghe chúng tôi giải thích cặn kẽ thì họ thấy có lý và tuân theo lời hướng dẫn của chúng tôi,về nhà cữ không còn uống Chanh hay Cam nữa (vì thực tế họ đã sử dụng hai món này quá nhiều rồi nên mới bị bệnh)thì chỉ sau một thời gian ngắn là bệnh giảm thấy rõ.
Nói cho đúng, thật ra Chanh hay Cam hoặc bất cứ loại trái cây hay thức ăn, thức uống nào cũng vậy không hòan toàn lợi hay hại, mà thật ra nó có hại là do không sử dụng đúng bệnh và đúng liều lượng.Dù cho là thuốc bổ dùng quá liều cũng trở nên tai hại cho chính bản thân người sử dụng (tục ngữ Pháp có câu:Tout excès est mauvais. Tất cả cái gì quá độ cũng đều không tốt).
Cái tai hại của nước Chanh hay Vitamin C mà tôi vừa đề cập là do Tây y quá đề cao vai trò của các loại quả như Chanh, Cam mà họ quên nói đến mặt trái của nó, đó là hô thiếu một cái nhìn theo quan điểm triết học Đông phương (không có cái gì có lợi mà không có hại, vật cực tắc phản v.v..) mà Tây Y thì làm sao có quan điểm Triết học Đông phương (trừ một số ít các vị có nghiên cứu về triết học Đông phương).Thật ra viết bài này tôi không muốn có ý phủ nhận những lợi ích của vitamin Chay các lọai quả có nhiều sinh tố như Chanh hay Cam.Vì thực tế Vitamin Chay các lọai quả trên đã từng chứng tỏ lợi ích trong việc trị một số bệnh do thiếu sinh tố C.Nhưng từ chỗ thấy được lợi ích kỳ diệu của nó,Tây y đã đi chỗ quá đề cao nó và khuyến khích người ta dùng “một cách vô tội vạ”!tưởng như đó là một loại quả rất quý và hoàn toàn không có hại gì cả,do đó có thể dùng nhiều và thường xuyên hàng ngày (Trên thực tế có tin Cam là bổ cho nên uống mỗi ngày 3-4 trái,thậm chí có người uống đến cả chục trái!Tất nhiên sau đó một thời gian,họ bị một trong các bệnh vừa kể trên mà không biết tại sao! Đến chừng gặp tôi giải thích họ mới giật mình ngưng uông thì dĩ nhiên bệnh họ giảm rõ rệt sau đó). Chính hậu quả tai hại từ sự nhận thức sai lầm này (vì bệnh nhân thường tin thầy thuốc). Thực tế,tôi đã đọc nhiều bài viết về các lọai rau quả như Cam, Chanh hay nước Dừa do các Bác sỹ hay Dược sỹ viết mà hầu như thấy tác giả nào cũng ca ngợi các lọai quả trên.Chưa thấy ai “cảnh giác”nó cả! Riêng về Vitamin C thì gần đây ở Âu Mỹ có một vài tác giả (Bác sỹ hay Dược sỹ) đã bắt đầu cảnh giác sự lạm dụng nó có thể đưa tới một số hậu quả xấu như :rối lọan tiêu hóa ở trẻ em(tiêu chảy hoặc ói mửa) hoặc làm xót bao tử.Còn nếu sử dụng quá lâu có thể bị sạn thận (theo PARETING-3/92). Một sự lưu ý quá muộn màng!Nhưng thà có còn hơn không.
Theo chỗ tôi nghiên cứu,theo dõi hơn từ 10 năm qua thì tuy không phải là tất cả nhưng có thể nói phần lớn các bệnh như:thần kinh tọc,thấp khớp(rhumatisme,goutte),viêm xoang,viêm mũi dị ứng,cảm lạnh,nhức đầu,mỏi cổ gáy kinh niên,viêm đại tràng mãn tính,viêm dạ dày,lòi dom,trĩ,dễ bị xuất huyết,biếng ăn,người trở nên bạc nhược và kể cả ung thư và một số bệnh u bướu ở bộ phận sinh dục nữ như u xơ tử cung,u nang buồng trứng…cũng có nguyên nhân từ việc bệnh nhân sử dụng nhiều hoặc thường xuyên Chanh hay Cam một thời gian dài. Tất nhiên là không thể cho ung thư hay các bệnh chỉ do một nguyên nhân duy nhất là do lạm dụng nước Chanh, Cam hay Vitamin C ( Thật ra nó có nhiều nguyên nhân khác nhau mà cho đến nay chưa ai có thể khám phá hết).Nhưng có thể nói phần lớn các bệnh kể trên đều có nguồn gốc từ sự lạm dụng đó.
Để vấn đề được rõ ràng hơn,tôi cũng muốn lưu ý đến sự khác nhau giữa Vitamin C (ở dạng viên hay thuốc chích).Và sinh tố C (ở dạng tự nhiên có Chanh, Cam hay các lọai quả khác giàu sinh tố này). Ví dụ: Uống nhiều nước Chanh, Cam (có nhiều sinhtố C) có thể gây xuất huyết vì lõang máu nhưng Tây y lại chích Vitamin C để làm ấm cơ thể hoặc trị bệnh xuất huyết dưới da (Một lẽ đơn giản là vì VitaminC được trích từ thành phần tổng hợp của các lọai quả giàu sinh tố C.Về sau lại được tổng hợp bằng hóa chất cho nên nó khác sinh tố C ở dạng tự nhiên trong nước Chanh, Cam) Hoặc một người hay nóng nhiệt trong mình (người quá Dương) thì họ cảm thấy dễ chịu khi uống Chanh, Cam. Nhưng trái lại,đối với người Âm hàn (thiếu Dương khíÍ )hay lạnh trong người,hay mệt mỏi mà lại dùng nhiều Chanh, Cam thì càng bị lạnh thêm,mệt mỏi hơn,dễ bị cảm hàn hơn hoặc có thuộc ÂM. Chính sự dư chất chua này làm hại gân, dây thần kinh và khớp, ngòai ra còn dẽ gây viêm loét. Cụ thể là: làm đau nhức, làm cứng cơ, gân, viêm loét dạ dày, đại tràng. Và bệnh ÂM (hư hàn)thì nếu dùng thức uống giàu ÂM tính vào thì càng mất quân bình ÂM DƯƠNG(Cơ thể bị Âm hóa)sẽ sinh bệnh thêm chứ không bớt. Hoặc nươc đá uống vào nhiều không có lợi cho sức khỏe nhưng ta lại có thể dùng cục đá chườm trên các Huyệt ở mặt DA để chữamột số bễnh do nóng nhiệt.Cũng như nước Chanh, Cam có thể đỡ hại hơn nếu uống vào buổi sáng hay buổi trưa nhưng nếu uống vào buổi tối nhất là thêm nước đá thì lại rất có hại (vì ÂM cộng với ÂM càng ÂM hơn). Như thế rõ ràng ngay cả cùng một thứ thuốc hoặc một lọai thức uống,thức ăn mà cách dùng khác nhau,vào những thời điểm khác nhau,trên những cơ thể khác nhau.Cụ thể là thuốc uống hay chích hòan tòan khác với dùng ở ngòai da hay ở dạng tự nhiên. Cũng vì cách sử dụng thuốc hay thức ăn,thức uống phức tạp như vậy cho nên theo tôi, ngành Y phải vừa là khoa học, vừa là nghệ thuật, vừa là văn hoá, triết học chứ không phải chỉ là khoa học đơn thuần như đa số lâu nay vẫn nghĩ. Diện Chẩn Điều Khiển Liệu Pháp cũng như các phương pháp khác của chúng tôi như “ÂM DƯƠNG KHÍ CÔNG”, “ẨM THỰC LIỆU PHÁP”,” THỂ DỤC TỰ Ý”,”THAI GIÁO VIỆT NAM “, CHỮA BỆNH BẰNG MÔI TRƯỜNG KIẾN TRÚC”, “MỸ LIỆU PHÁP” (Beauty Therapy),.v.v..được xây dựng trên quan điểm này.
Để tóm kết,tôi cần các bạn đọc thật kỹ những ý kiến trên và thử áp dụng những lời khuyên của chúng tôi trong bài này.Ta không nên coi thường một thứ quả hết sức thông thường như quả Chanh hay Cam. Vì nó có thể “giết” các bạn một cách từ từ đấy! Nó có thể hại ta vì ta thấy nó quá tầm thường(vì nó là thức ăn hàng ngày cho nên có gì đâu mà phải cảnh giác).
Chính vì chỗ ta coi thường nó đó mới là tai hại. Tất nhiên đó là tôi nói khi các bạn dùng sai hay lạm dụng, còn dùng đúng thì chính nó lại có thể cứu các bạn.Tôi xin nhắc lại các bạn một lần nữa: Vấn đề là ở chỗ biết vận dụng Đúng hay SaiI.Thuốc bỗ cũng có thể trở thành thuốc độc và ngược lại.Đó là ở chỗ biết cách sử dụng nó hay không .
Hy vọng các bạn cải thiện được sức khỏe sau khi đọc kỹ bài này và áp dụng nó (nên nhớ cần phải dẹp bỏ thành kiến cũ (Phá Chấp) và nhìn thẳng vào sự thật thì mới có hiểu,tin và áp dụng được ).
Chúc các bạn thành công !./.
GSTSKH. Bùi Quốc Châu