Khỏi viêm xoang chỉ trong vòng một tháng (Kỳ 17)
Thực hư khả năng chữa bách bệnh của phương pháp mang tên "Diện Chẩn" - Báo Người Giữ Lửa
Bệnh nhân từng “lê mòn dép” ở các bệnh viện và chuyện khỏi viêm xoang trong vòng một tháng
Trong quá trình tìm hiểu về phương pháp Diện Chẩn, chúng tôi đã tiếp xúc với khá nhiều bệnh nhân. Dù ít dù nhiều, họ đều có lòng tin vào phương pháp chữa bệnh không dùng thuốc này. Riêng trường hợp của chị Phạm Thị Hòa (SN 1971, trú tại Bình Chánh, TP.HCM), chị luôn nhắc đến hai chữ Diện Chẩn với một niềm kính ngưỡng không thể dấu diếm. Người phụ nữ 45 tuổi này bảo nhờ có Diện Chẩn mà chị đã thoát khỏi sự hành hạ của bệnh viêm xoang đã đeo đẳng mấy chục năm và có cuộc sống mới.
Tác hại của viêm xoang mãn tính như thế nào?-chúng tôi đặt câu hỏi này cho chị Phạm Thị Hòa.
Những ai không hiểu, chưa từng bị viêm xoang? hoặc không có người thân bị viêm xoang, hẳn không thể biết hết nổi khổ sở của người mắc bệnh này. Do vẹo vách ngăn cao, phì đại cuốn mũi giữa, dị ứng, bệnh nhân viêm xoang thường gặp phải tình trạng dẫn lưu kém, kéo dài không thoát mủ ra khỏi xoang được (vì lỗ thông tự nhiên bị tắc), thậm chí có thể gây ra hoại tử xương. Chính vì thế, bệnh nhân viêm xoang cấp tính và nãm tính thường bị những cơn đau đầu hành hạ, hoặc là bị chảy mủ, hoặc hơi thở có mùi cực kỳ khó chịu, hoặc có thể bị viêm xương, nhiễm trùng mặt hay nhiễm trùng não.
Nói cách khác, viêm xoang là một căn bệnh gây nhiều tổn hại tới sức khỏe và cuộc sống của bệnh nhân. Hiện tại, chị Phạm Thì Hòa rất thấm thía điều này. Nhưng khi mới bị bệnh, năm 15 tuổi, chị lại không ý thức được tác hại của viêm xoang. Với chất giọng bắc pha nam, chị Hòa kể: “Quê tôi ở tận ngoài Bắc. Ngày tôi còn nhỏ, kinh tế gia đình khó khăn lắm. Bố mẹ tôi đẻ được 6 người con, tôi là kế út. Không hiểu vì sao, bản thân tôi có chị có em, mà lại là người vất vả nhất trong nhà. Từ bé tý, tôi đã phải lặn ngòi ngoi nước, mò cua bắt ốc để nuôi anh chị em ăn học. Vất vả sớm như vậy, nên tôi bị mắc bệnh viêm xoang cũng sớm. Hồi bấy giờ, tôi chỉ thường xuyên bị nhức ở xung quanh mũi, rồi chảy nước mũi. Cũng không chữa trị gì cả, vì nghĩ là bệnh nhẹ. Cơm còn không đủ ăn, lấy đâu ra tiền mua thuốc? Thành ra, tôi có bệnh nhưng cứ phải cố mà quên bệnh đi, tức là sống chung với bệnh”.
23 tuổi, chị Hòa rời quê vào TP.HCM kiếm sống. Cuộc sống của chị tiếp tục là một chuỗi ngày bươn chải nhọc nhằn. Cũng vì vậy, căn bệnh viêm xoang của chị mỗi ngày một thêm nặng. Cho đến khi chị phấn đấu để có được một cơ sở sản xuất phụ kiện trang trí đám cưới với gần 20 nhân công, bệnh tình của chị đã biến thành mãn tính. Biểu hiện rõ ràng và nặng nề nhất là những cơn đau đầu liên miên, không cách gì chữa dứt điểm được.
Chị Hòa kể: “Cứ cách 3-4 ngày, tôi lại bị đau đầu khủng khiếp. Đau đến mức muốn đập đầu vào tường. Cơn đau đầu lan xuống cả mắt, vùng mặt, rồi đến toàn thân. Tình trạng này kéo dài mấy chục năm, từ lúc tôi hơn 20 tuổi đến năm ngoái là hơn 40. Thử hỏi cuộc sống của tôi có khổ cực không? Rồi có nhiều biến chứng nữa. Nước mũi chảy ra nhiều, lại kèm theo mủ với mùi hôi khó chịu. Nói chung, trong cuộc sống hay trong giao tiếp, tôi đều thấy rất bất tiện, thiếu tự tin”.
Lẽ dĩ nhiên, chị Hòa đã tìm mọi cách để chữa bệnh. Trước hết, chị tìm đến Tây Y. Khắp các bệnh viện lớn ở TP.HCM, chị đều đã đặt chân. Nói như chị Hòa, tức là chị đã “lê mòn dép” ở các khoa Tai-Mũi-Họng, dùng nhiều loại thuốc kháng sinh, số lượng thuốc đưa vào cơ thể có lẽ cũng ngót nghét chục cân. Bệnh của chị cứ thuyên giảm một thời gian, rồi lại tái phát trầm trọng. Lặp lại như vậy nhiều lần, chị Hòa dần mất niềm tin vào thuốc Tây. Chị thử nghiệm các phương pháp khác nhằm tìm kiếm tia hy vọng đẩy lùi bệnh viêm xoang.
Có người mách rằng, muốn trị dứt bệnh viêm xoang, phải kiếm một con rắn lục xanh, phơi khô, đốt từng đoạn và ngửi khói bốc lên. Người ta rỉ tai rằng, rắn lục là loài cực độc và cũng là kháng sinh tự nhiên. Vì thế, chỉ cần ngửi khói bốc lên từ thân con rắn lục bị đốt cháy, bệnh tình sẽ tiêu tan. Chị Hòa nhờ người quen tìm được một con rắn lục dài gần một mét. Chị cẩn thận phơi khô, cắt thành miếng nhỏ. Sau đó hàng ngày, chị đốt một mẩu rắn lục khô trên than hồng. Chị sử dụng tờ bìa cuộn thành cái phễu, có cái đầu nhỏ vừa lỗ mũi, hít thật sâu khói bốc lên từ thân con rắn. Trong gần một năm, chị Hòa đã hít hết cả con rắn qua cánh mũi, nhiều lúc ho sặc sụa, trào cả nước mắt vì mùi khói sộc vào óc, thế nhưng bệnh tình vẫn không hề chuyển biến.
“Hít rắn lục xanh cả năm mà không xi nhê gì hết, tôi mới cuyển qua chữa bằng phương pháp chích lể”-chị Hòa tâm sự-“Phương pháp này khá nhiều người biết, tức dùng cây kim dài chừng gang tay đâm vào một số vị trí nhất định trên cơ thể, nặn ra một giọt máu, để cho chất độc, chất bệnh ra ngoài theo giọt máu đó. Chồng tôi chở tôi đi chích ở mãi tận Long Khê (Cần Đước, Long An). Ông thầy dùng que sắt có hai đầu nhọn, dài chừng que tăm, chích ở hai bên sườn mũi, ở đỉnh đầu, nặn ra rất nhiều máu. Đến ngày thứ 3 thì tôi cảm thấy choáng váng, kiểu như người bị thiếu máu vậy. Tôi sợ quá, bảo với chồng tôi là không chữa trị gì nữa hết, đi về ngay. Bây giờ, nghĩ lại, tôi tháy tôi tàn nhẫn với chính mình quá”.
Sau chuyến trị bệnh “nhớ đời” tại Long Khê, chị Hòa gần như từ bỏ hẳn ý định điều trị căn bệnh viêm xoang. “Thôi thì mặc kệ, giời bắt tội vậy thì cứ chịu như vậy”-chị Hòa tự nhủ.
Việc chị Phạm Thị Hòa gặp Phương pháp Diện chẩn là một sự tình cờ, một cơ duyên. Đầu năm 2009, chị Hòa từ Bình Chánh đi vào nội thành TP.HCM để gặp một người bạn. Khi đến nhà người này, bạn chị lại đi vắng. Cùng lúc đó, một người khách khác cũng đến chơi-đấy là thầy Đỗ Hữu Sơn, một học trò của GS.TSKH Bùi Quốc Châu, người đang thực hành chữa bệnh bằng diện chẩn. Qua cuộc chuyện trò, chị Hòa bị thu hút bởi phương pháp chữa bệnh không dùng thuốc này. Nghĩ rằng phương pháp này có thể trị được căn bệnh viêm xoang lâu năm của mình sau mấy ngày đắn đo, chị Hòa đã gọi điện nhờ thầy Sơn điều trị.
Thầy Sơn nhận định, bệnh của chị Hòa là do môi trường bên trong cơ thể quá âm (mất quân bình Âm-Dương), đồng thời, khí độc bị tắc nghẽn gây ra các cơn đau. Từ nhận định đó, thầy Sơn áp dụng các đồ hình Diện Chẩn để bấm huyệt cho chị Hòa dựa trên các bộ thông tắc nghẽn nghẹt, Bộ Quân bình âm dương, thay đổi môi trường bên trong cơ thể. Đồng thời, chị Hòa cũng được hướng dẫn ăn uống đúng phép và tập luyện cách hít thở.
Qua một tháng chữa bệnh bằng phương pháp Diện Chẩn, chị Hòa không còn thấy những cơn đau đầu xuất hiên. Theo kết quả chụp CT của chị hòa tháng 2/2009, cho thấy các xoang sàng bướm, trán sáng đều. Kể từ ngày đó, bệnh xoang của chị không tái phát lần nào. Hiện tại, chị Hòa khỏe mạnh, vui vẻ. Chia tay chúng tôi, chị hồ hởi: “Diện Chẩn đã cho chị một cuộc sống khác. Trước khi biết Diện Chẩn, chị đã khổ sở, vất vả nhường nào”.