Tư liệu -12- Chu kỳ lục khí
TP. Hồ Chí Minh, 1993.
TP. Hồ Chí Minh, 1993.
Đôi khi, không gian vui vẻ, đầu bếp khéo tay, món ăn ưa thích…..Thế là quên no. Cái sự quên này rất dễ thương. Nhưng sau đó nó làm cho mình trở nên dễ ghét vì mặt nhăn nhó, tay xoa bụng lia lịa giống như một người đang tự mãn một điều gì mà lại dể quạu quọ với ai đó kg may xuất hiện. Thật là….cái miệng hại cái thân.
Nếu thích uống thuốc thì bạn cứ uống, vì ít ra bạn cũng giúp đở được cho hãng dược phẫm và công nhân , nhà phân phối, hãng vận tải, nhà thuốc tây….ồ…và nhiều người liên quan quanh họ . Nếu muốn thử làm “thầy lang” thì bạn làm như sau: xức dầu theo hình vẽ.
Lương y Tạ Minh
Xoang là những mảnh xương vùng mặt được cấu tạo không đăc mà đầy lổ hang,có các dây thần kinh và đặc biệt là máu ra vào rất nhiều. Xoang bị viêm khi nhiễm trùng hoặc máu ứ lại và hoại tử trong nó. Diện chẩn Điều khiển liệu pháp Bùi Quốc Châu điều trị viêm xoang rất tốt vì ngoài tính kháng viêm còn tính khai thông tuần hoàn huyết ở đây.
Năm 1991, trước khi sang Nga, trong ca làm việc của tôi; một cụ ông dìu cụ bà vào nhờ tôi chữa chứng đau lưng của bà. Hai cụ đều trên 70 tuổi, gầy còm, bà thì ngoài đau lưng ra còn đang bị lao phổi giai đoạn 2. Cụ bà lưng đau không thể đứng thẳng được, phải lom khom. Lúc ấy, tôi khá bối rối vì không có phim ảnh gì cả, triệu chứng thì không rõ hàn hay nhiệt, không rõ nguyên nhân sâu xa của bệnh tuy bệnh mới phát chừng một tuần thôi. Bà chỉ nói “tự nhiên nó đau”…..Khám tại lưng thì lại không đau gì cả, chỉ đau ở vùng huyệt số 1 trên mặt. Ngay lúc đó,anh Viễn ghé chơi, tôi chụp ngay anh để nhờ anh tư vấn. Sau khi khám xong, anh nói “tinh suy”. Tôi xin anh phác đồ, lâu ngày không còn nhớ nhưng tôi châm cho bà theo chỉ đạo của sư phụ (anh Viễn là một trong những sư phụ Đông Y của tôi).Sau 30 phút, rút kim, bà cho biết không hề giãm chút nào.Tôi dùng ngãi hơ 3 lần vào huyệt 1 trên mặt, huyệt hút nóng khá mạnh. Bà cho biết cũng không thuyên giãm. Tôi đành để hai cụ dìu nhau ra về, thấy thương ghê: TÌNH GIÀ……hihi.
Hôm sau hai cụ lại đến, tôi quyết định không châm kim cũng không hơ mà chỉ day vào sinh huyệt được tìm thấy: quanh vùng huyệt 1 ở mặt. Day xong bà cho biết “đở nhiều”, tuy nhiên bà vẫn cần tôi đở bà dậy (bà đang nằm, tôi thấy cụ quá yếu nên cho cụ nằm chớ không ngồi vì sợ bà xỉu trong khi chữa bệnh).
Hôm sau nữa, hai cụ lại đến. Tôi day tiếp y như cũ. Day xong, tôi nói cụ tự ngồi dậy xem sao. Thật kỳ diệu, bà từ từ ngồi dậy và nói “hết đau rồi”, cụ ông lật đật ghé đến định dìu bà đứng dậy, bà gạt tay ra “thôi…….không cần…..hết đau rồi…..kỳ quá”. Hai cụ sánh vai nhau ra về một cách ung dung như không hề có vấn đề gì đã xảy ra. Lòng tôi vừa thắc mắc vừa vui. Thắc mắc là không hiểu bệnh gì do đâu mà ra,lại chỉ hiệu quả với que dò….Vui vì chứng kiến cảnh hai cụ bên nhau: TÌNH GIÀ………và bà vẫn còn giữ tính e thẹn như thời con gái khi từ chối việc cụ ông đưa tay dìu bà trước mặt nhiều người qua hai chữ “….kỳ quá”……hihihi
. Ậy…….Diện Chẩn là vậy đó. Có những trường hợp thần kỳ không hiểu nỗi, không cần y lý gì cả…..mà cũng có những ca khó nhai, nuốt không trôi nếu không có y lý……….sẽ lần lượt kể hầu quý vị.
Tác giả: Lương y Tạ Minh © 12/2013 - www.dienchanviet.com